anh hận anh yêu em review

WordSense Dictionary: anh yêu em - spelling, hyphenation, synonyms, translations, meanings & definitions. Anh hận anh yêu em. 3.1K 62 17. bởi hirokorin. Anh hận anh yêu em - Tiểu Hài Tử Ngươi Tới Đây +. Thể loại: Ngược nữ sau ngược nam, quân nhân, thanh mai trúc mã, nữ chính là bác sĩ, HE +. Số chương: 99 chương + 1 ngoại truyện +. Độ ngược nam: 10/10 ( tuy khúc đầu ngược nữ nhưng Truyện Mày Không Đi Anh Vác Mày Đi thuộc thể loại: Hài Hước full đầy đủ, cập nhật, truyện được viết bởi tác giả Vân Jibi. XEM PHIM. Em Là Định Mệnh Đời Anh - You Are My Destiny 2020 Nội dung phim xoay quanh cuộc sống của cô nàng biên tập viên nghệ thuật trẻ xinh đẹp Trần Gia Hân, cùng câu chuyện tình ngọt ngào nhưng cũng không thiếu phần trắc trở với Vương Tích Dực. Trong chuyến tàu đến Hungary du Anh yêu em bằng tất cả trái tim mình. 41. 생각하고 있는 것 이상으로 사랑해. Anh yêu em nhiều hơn em tưởng đấy. 42. 말로 표현할 수 없을 만큼 사랑해. Không lời nào có thể diễn tả hết được anh yêu em. 43. 네가 필요해. Anh cần em. 44. 안아 줘. Ôm anh nào. 45. 나는 Single Wohnung Krems An Der Donau. “Lựa chọn của anh là yêu em hoặc yêu em nhiều hơn, cho dù đau khổ cũng muốn được ôm em trong vòng tay, đến khi địa lão thiên hoang. Bởi vì, có thể kiếp sau người đứng bên em không phải là anh nữa rồi.”Hình Dục không ngờ rằng hành động chặn xe trong mưa đã thay đổi cuộc đời cô. Cô từ một đứa trẻ mồ côi trở thành con cháu nhà cán bộ cao cấp, cũng từ đó trong cuộc đời cô xuất hiện một kẻ bá đạo mang tên Hình người điên đảo, bao nhiêu chuyện bất ngờ xảy ra nhưng không ngăn cản được tình yêu, từ đó bên nhau không thể rời xa. Nhưng, rốt cuộc phải cần bao nhiêu tình cảm mới có thể níu giữ nhau? Là câu hỏi mà tất cả những người đang yêu đều đang xem Review anh hận anh yêu emXem thêm 5 Tác Dụng Của Lá Lốt Đối Với Mẹ Bầu Có Nên Ăn Lá Lốt Và Những Điều Cần Lưu ÝMình ít khi đọc ngôn tình, nhưng dạo này hình như đọc hơi nhiều ngôn tình thì phải?! Nhiều lời khen dành cho “Anh hận anh yêu em”, cô em gái mình cũng dành khá nhiều ưu ái cho cuốn sách này, mình cũng thử xem sao 3Nhìn chung, quyển sách này, như phần lớn tiểu thuyết ngôn tình Trung Quốc khác, nội dung khá nhẹ nhàng, nhưng vẫn còn khá nhiều hạt sạn đánh giá chủ quan của mình. Điều khiến mình thắc mắc, trăn trở, khó hiểu nhất là chi tiết sau đây“Phó Gia Hào lại tiếp tục theo đuổi Hình Dục thêm một năm nữa, nhưng cuối cùng anh ta đành chọn cách từ bỏ, bởi vì một lý do nào đó, mặc dù rất không đạo đức, nhưng anh ta đã không thể kiên nhẫn được nên đã bị sự tò mò sai khiến, xem trộm nhật ký Hình Dục. Ngoài nội dung trong đó ra, Phó Gia Hào còn cảm thấy rất kinh ngạc với một việc khác nữa, nét chữ của Hình Dục rất gọn gàng và mềm mại, nhưng nhật ký lại viết rất rối loạn, mỗi một câu lại cách nhau tới hai ba dòng, chỉ mười mấy từ mà chiếm trọn cả trang giấy. Anh ta có cảm giác như Hình Dục nhắm mắt mỗi khi viết, hoặc viết trong tình trạng thiếu ánh sáng nghiêm trọng.”Anh chàng này vì "một lý do nào" mà lại xem trộm được nhật ký Hình Dục nhỉ? Thêm vào đó, anh ta đã đọc nhật ký hình dục rồi, mà lại còn ngoài nội dung trong đó ra’, anh ta lại kinh ngạc vì chữ viết Hình Dục trong nhật ký rất rối loạn ư? Có thật là anh ta đọc nhật ký Hình Dục rồi không đấy? Trong đó có nêu rõ lý do mà! Đọc xong đoạn này, mình có cảm giác cứ như tác giả muốn câu chuyện nó xảy ra như thế, nhưng lại chẳng cách nào nghĩ ra được một lý do thích hợp cho sự việc xảy ra vậy. Thấy chưng hửng luôn!Về Hình Dục, theo cách nghĩ chủ quan của mình thì nhân vật này được xây dựng với tính cách khá không ổn định. Có thể là motype nhẫn nhịn chờ đến một ngày người mình yêu nhận ra tình yêu của mình chăng? Không phải thế. Hay là kiểu một lòng mong cả đời ở bên cạnh săn sóc cho người ấy? Cũng không phải thế. Nhiều khi, mình còn chẳng hiểu được cô ấy nghĩ gì nữa. Nhưng cũng phải thú nhận một điều là có một câu nói của Tiểu Dục mà mình rất thích“Bản thân em là đứa hay suy nghĩ, không dám đặt tương lai vào tay người khác, tự mình làm chủ sẽ an tâm hơn.”Chi tiết Hình Khải đi tìm Hình Dục, thành thực mà nói thì khá vô lý. Nó đơn giản cứ như thấy một vật nhỏ xinh dưới đất, rồi cuối xuống nhặt lên ý...“Anh phải dùng cách nguyên thuỷ nhất, dùng thính giác, hơi thở, trái tim để cảm nhận, để tìm thấy người con gái anh trân trong hơn cả bản thân mình.”Lại còn có cái kiểu mà đứng đó, suy nghĩ một chút, rồi nghĩ ra, sau đó lao bổ đến chính xác cái nơi mà Tiểu Dục bị chôn vùi ở dưới nữa cơ đấy?! Ôi thôi, có thế mà bao nhiêu lực lượng cứu nạn tìm bao lâu không ra, còn thua cả một doanh nhân lần đầu đến vùng địa chấn nữa =Tuy nhiên, mình cũng dành cho quyển sách này 3 điểm cộng nho nhỏ wink emoticonĐầu tiên là cho bìa sách, mình thấy khá đặc biệt, không biết nên xoay nó theo hướng nào mới phải DThứ hai là cho chương cuối và phần ngoại truyện. Mặc dù kết thúc này khó có thể kết luận là HE, hay OE, nhưng đây là đoạn mà mình cảm thấy vừa lòng nhất trong cả cuốn sách, nói cách khác là không có quá nhiều điểm vô lý như mình đã nói ở trên ý ">Và cuối cùng, cho những trích đoạn nhẹ nhàng, ngọt ngào, đáng yêu và đầy tình cảm này…“Hình Khải vừa ho vừa cười. Có điều, những gì Hình Khải vừa nói là thật lòng, nếu anh có thể thoát được kiếp nạn này, anh nhất định sẽ tìm cách để đưa cô đi. Cô tình nguyện ở lại cùng sống chết với anh, nhưng lại không chịu thừa nhận là mình yêu anh. Ai tới phân tích giúp tôi xem, cô gái này đầu óc có vấn đề thật rồi đúng không?”“Anh thích em làm em gái hay là mẹ anh? Thôn trang mà em từng ở đa phần là người gia, nên phải bảo em đóng vai trưởng bối cũng không vấn đề gì.”“…” Hình Khải trợn mắt lườm cô, đột ngột cuối đầu xuống, áp môi mình vào môi cô, khẽ cắn một cái như có ý trừng phạt. Tiểu Dục, anh muốn em làm vợ anh." *ngẫm nghĩ* Có thật không? Rằng đôi khi, người ta xem nhẹ tính mạng của mình, vì vẫn có người trân trọng sự tồn tại của bạn?... Đang xem Review Anh Hận Anh Yêu Em Hoàn Xem thêm Thu Hồi Sân Golf Tân Sơn Nhất, Dự Kiến Xóa Bỏ Sân Golf Tân Sơn Nhất “Lựa chọn của anh là yêu em hoặc yêu em nhiều hơn, cho dù đau khổ cũng muốn được ôm em trong vòng tay, đến khi địa lão thiên hoang. Bởi vì, có thể kiếp sau người đứng bên em không phải là anh nữa rồi.” Hình Dục không ngờ rằng hành động chặn xe trong mưa đã thay đổi cuộc đời cô. Cô từ một đứa trẻ mồ côi trở thành con cháu nhà cán bộ cao cấp, cũng từ đó trong cuộc đời cô xuất hiện một kẻ bá đạo mang tên Hình Khải. Đời người điên đảo, bao nhiêu chuyện bất ngờ xảy ra nhưng không ngăn cản được tình yêu, từ đó bên nhau không thể rời xa. Nhưng, rốt cuộc phải cần bao nhiêu tình cảm mới có thể níu giữ nhau? Là câu hỏi mà tất cả những người đang yêu đều hỏi. Xem thêm *** Thú thật thì bộ này nội dung không mới cũng không cũ, viết khá bài bản, lâu lâu đọc được một câu cũng lạnh sống lưng bởi vì… sâu sắc và triết lý lắm! Điểm trừ to đùng chính là diễn biến tâm lý của nhân vật quá biến thái, mình đọc từ đầu tới cuối chỉ có khát khao duy nhất là bổ sọ nữ chính ra coi trong đó có gián mọt gì không = Mà trớ trêu một điều chính vì bạn nữ chính quá điên mà câu chuyện này mới xảy ra, đây chính là cốt lõi tạo lên kịch tính và diễn biến của mạch truyện. Nhìn chung thì khá là bất mãn và cũng thật tức giận nhưng càng bất mãn thì lại càng mong mỏi xem cuối cùng cái nàng đáng ghét kia có số phận bi thuơng cỡ nào. Tiết rằng cô ta là nữ chính, trời sinh đã được tác giả ưu ái đến ái ưu, cho nên… lòng căm thù của Hoa Ban không hề được giải phóng. = Vì lẽ đó, cảnh báo bạn nào ghét cay ghét đắng Diệp Phổ Hoa trong truyện Giường Đơn hay Giường Đôi thì không nên coi bộ này, bởi bạn Hình Dục cũng sem sem cỡ đó. Và nếu bạn nào lỡ fall in love bởi vì Thi Vĩnh Đạo thì chắc cũng yêu nốt nam chính Hình Khải của chúng ta. Từ đó kết luận, truyện này vừa thương vừa ghét nhưng tuyệt đối không đánh bại được tác phẩm của Cầm Sắt Tì Bà trong lòng tớ ^_^ Rốt cuộc thì quyển sách nào gửi tới thông điệp gì? Gía trị nó nằm ở đâu? Ôi, làm ơn đi, xin đừng hỏi những câu cao siêu như vậy đối với tiểu thuyết ngôn tình. Gía trị lớn nhất vẫn là để giải trí và thông điệp thì luôn ca ngợi tình yêu – cái thứ mà bản thân tôi cũng hoài nghi liệu có tồn tại hay không. Ai bảo bạn là con gái và ai bảo trời sinh con gái có cái hồn lãng mạn vu vơ. Tôi vẫn đọc, vẫn khóc và cười vì câu truyện. Chính vì thế hãy học cách khoan dung nhưng không xem nhẹ vấn đề “hiện thực” của tác phẩm, hoài nghi nhưng không lý trí cứng nhắc vấn đề “tình tiết”. Đó chính là cách bạn đọc ngôn tình trong thoải mái và bay bổng nhưng sẽ không lậm, không nghiện và tuyệt đối không làm nó gây hại cho thế giới thật bạn đang sống! Điều khiến tôi có cảm tình với tác phẩm này trước hết là tên sách có tính hàm xúc và không “lạc đề” so với nội dung. Nhiều khi cuốn truyện có cái tên nghe thật kiêu, thật hoa mỹ, thật cuốn hút như đọc xong khép sách lại ta phải tự hỏi rốt cuộc nhà xuất bản có đóng nhầm bìa này ruột kia không? *** Hôm nay là sinh nhật hai mươi chín tuổi của Hình Hình Dục vẫn lặng lẽ nằm trên giường bệnh, cô gầy yếu như một tờ giấy, trên mu bàn tay có vô số vết kim điều may mắn là, nhịp tim trên máy vẫn đập ổn Khải vẫn bận rộn trong phòng bệnh như mọi ngày, mang vào một chậu nước để lau người cho cô, anh không thích người khác chạm vào cơ thể Hình Dục, bởi vì cơ thể Hình Dục đã quá mong manh gầy yếu rồi, ngộ nhỡ họ mạnh tay làm cô đau thì sao? Vì vậy anh tình nguyện tự mình làm, làm tất cả những việc anh có khi lau người cho Hình Dục xong, Hình Khải khẽ khàng mặc quần áo lại cho cô, sau đó ngồi bên giường massage cho cô.“Tiểu Dục, hôm nay là sinh nhật của em, đã nói là sẽ đưa em đi du lịch, nhưng em vẫn lười chưa chịu dậy, thật là heo lười mà.” Hình Khải nghiêng đầu hôn vào bàn tay cô một cái, nhìn thấy móng tay cô lại dài rồi, thế là, tạm thời bỏ công việc massage ở đấy đã, lấy cái cắt móng tay ở chiếc tủ đầu giường ra, nhấc tay cô lên, cẩn thận giúp cô cắt móng tay.“Trước kia, em luôn là người dậy sớm nhất nhà, khi trong nhà chỉ có hai chúng ta, ha ha, sau khi em dậy, bao giờ cũng nấu đồ ăn sáng, sau đó mới gọi anh dậy, nếu anh lười không chịu dậy, em liền gấp chăn cho vào tủ, rồi rút gối dưới đầu anh ra, cho tới khi trên giường chỉ còn lại anh và cái ga trải giường, anh nổi cáu quát em, thế là tỉnh luôn.”Hình Khải đột nhiên cười, vuốt vuốt má cô, lẩm bẩm nói một mình “Bác sĩ bảo anh phải nói chuyện với em thật nhiều, nghe nói có thể em vẫn nghe được, nhưng anh cứ cảm thấy như em không nghe thấy gì, nếu em có nghe được, sao em nỡ để anh phải buồn thế này, đúng không… gần đây công việc của anh bận rộn, họp hành suốt ngày, nếu em thật sự thương anh, thì chớp chớp mi mắt cũng được.” Post navigation Related Post You Missed Đang xem Review Anh Hận Anh Yêu Em Hoàn Xem thêm Thu Hồi Sân Golf Tân Sơn Nhất, Dự Kiến Xóa Bỏ Sân Golf Tân Sơn Nhất “Lựa chọn của anh là yêu em hoặc yêu em nhiều hơn, cho dù đau khổ cũng muốn được ôm em trong vòng tay, đến khi địa lão thiên hoang. Bởi vì, có thể kiếp sau người đứng bên em không phải là anh nữa rồi.” Hình Dục không ngờ rằng hành động chặn xe trong mưa đã thay đổi cuộc đời cô. Cô từ một đứa trẻ mồ côi trở thành con cháu nhà cán bộ cao cấp, cũng từ đó trong cuộc đời cô xuất hiện một kẻ bá đạo mang tên Hình Khải. Đời người điên đảo, bao nhiêu chuyện bất ngờ xảy ra nhưng không ngăn cản được tình yêu, từ đó bên nhau không thể rời xa. Nhưng, rốt cuộc phải cần bao nhiêu tình cảm mới có thể níu giữ nhau? Là câu hỏi mà tất cả những người đang yêu đều hỏi. Xem thêm Những Bài Văn Nghị Luận Xã Hội Hay Lớp 12 Phần 1, Những Bài Văn Nghị Luận Xã Hội Hay Nhất *** Thú thật thì bộ này nội dung không mới cũng không cũ, viết khá bài bản, lâu lâu đọc được một câu cũng lạnh sống lưng bởi vì… sâu sắc và triết lý lắm! Điểm trừ to đùng chính là diễn biến tâm lý của nhân vật quá biến thái, mình đọc từ đầu tới cuối chỉ có khát khao duy nhất là bổ sọ nữ chính ra coi trong đó có gián mọt gì không = Mà trớ trêu một điều chính vì bạn nữ chính quá điên mà câu chuyện này mới xảy ra, đây chính là cốt lõi tạo lên kịch tính và diễn biến của mạch truyện. Nhìn chung thì khá là bất mãn và cũng thật tức giận nhưng càng bất mãn thì lại càng mong mỏi xem cuối cùng cái nàng đáng ghét kia có số phận bi thuơng cỡ nào. Tiết rằng cô ta là nữ chính, trời sinh đã được tác giả ưu ái đến ái ưu, cho nên… lòng căm thù của Hoa Ban không hề được giải phóng. = Vì lẽ đó, cảnh báo bạn nào ghét cay ghét đắng Diệp Phổ Hoa trong truyện Giường Đơn hay Giường Đôi thì không nên coi bộ này, bởi bạn Hình Dục cũng sem sem cỡ đó. Và nếu bạn nào lỡ fall in love bởi vì Thi Vĩnh Đạo thì chắc cũng yêu nốt nam chính Hình Khải của chúng ta. Từ đó kết luận, truyện này vừa thương vừa ghét nhưng tuyệt đối không đánh bại được tác phẩm của Cầm Sắt Tì Bà trong lòng tớ ^_^ Rốt cuộc thì quyển sách nào gửi tới thông điệp gì? Gía trị nó nằm ở đâu? Ôi, làm ơn đi, xin đừng hỏi những câu cao siêu như vậy đối với tiểu thuyết ngôn tình. Gía trị lớn nhất vẫn là để giải trí và thông điệp thì luôn ca ngợi tình yêu – cái thứ mà bản thân tôi cũng hoài nghi liệu có tồn tại hay không. Ai bảo bạn là con gái và ai bảo trời sinh con gái có cái hồn lãng mạn vu vơ. Tôi vẫn đọc, vẫn khóc và cười vì câu truyện. Chính vì thế hãy học cách khoan dung nhưng không xem nhẹ vấn đề “hiện thực” của tác phẩm, hoài nghi nhưng không lý trí cứng nhắc vấn đề “tình tiết”. Đó chính là cách bạn đọc ngôn tình trong thoải mái và bay bổng nhưng sẽ không lậm, không nghiện và tuyệt đối không làm nó gây hại cho thế giới thật bạn đang sống! Điều khiến tôi có cảm tình với tác phẩm này trước hết là tên sách có tính hàm xúc và không “lạc đề” so với nội dung. Nhiều khi cuốn truyện có cái tên nghe thật kiêu, thật hoa mỹ, thật cuốn hút như đọc xong khép sách lại ta phải tự hỏi rốt cuộc nhà xuất bản có đóng nhầm bìa này ruột kia không? *** Hôm nay là sinh nhật hai mươi chín tuổi của Hình Hình Dục vẫn lặng lẽ nằm trên giường bệnh, cô gầy yếu như một tờ giấy, trên mu bàn tay có vô số vết kim điều may mắn là, nhịp tim trên máy vẫn đập ổn Khải vẫn bận rộn trong phòng bệnh như mọi ngày, mang vào một chậu nước để lau người cho cô, anh không thích người khác chạm vào cơ thể Hình Dục, bởi vì cơ thể Hình Dục đã quá mong manh gầy yếu rồi, ngộ nhỡ họ mạnh tay làm cô đau thì sao? Vì vậy anh tình nguyện tự mình làm, làm tất cả những việc anh có khi lau người cho Hình Dục xong, Hình Khải khẽ khàng mặc quần áo lại cho cô, sau đó ngồi bên giường massage cho cô.“Tiểu Dục, hôm nay là sinh nhật của em, đã nói là sẽ đưa em đi du lịch, nhưng em vẫn lười chưa chịu dậy, thật là heo lười mà.” Hình Khải nghiêng đầu hôn vào bàn tay cô một cái, nhìn thấy móng tay cô lại dài rồi, thế là, tạm thời bỏ công việc massage ở đấy đã, lấy cái cắt móng tay ở chiếc tủ đầu giường ra, nhấc tay cô lên, cẩn thận giúp cô cắt móng tay.“Trước kia, em luôn là người dậy sớm nhất nhà, khi trong nhà chỉ có hai chúng ta, ha ha, sau khi em dậy, bao giờ cũng nấu đồ ăn sáng, sau đó mới gọi anh dậy, nếu anh lười không chịu dậy, em liền gấp chăn cho vào tủ, rồi rút gối dưới đầu anh ra, cho tới khi trên giường chỉ còn lại anh và cái ga trải giường, anh nổi cáu quát em, thế là tỉnh luôn.”Hình Khải đột nhiên cười, vuốt vuốt má cô, lẩm bẩm nói một mình “Bác sĩ bảo anh phải nói chuyện với em thật nhiều, nghe nói có thể em vẫn nghe được, nhưng anh cứ cảm thấy như em không nghe thấy gì, nếu em có nghe được, sao em nỡ để anh phải buồn thế này, đúng không… gần đây công việc của anh bận rộn, họp hành suốt ngày, nếu em thật sự thương anh, thì chớp chớp mi mắt cũng được.” Post navigation Related Post You Missed Một trong những cuốn ngôn tình ngược hay nhất làm mình thật sự ấn tượng và nhớ mãi, đó là Anh hận anh yêu em. Đó là câu chuyện tình yêu ngọt ngào kéo dài hơn 13 năm. Hình Dục là một cô bé không nơi nương tựa, trong đêm mưa gió được cha của Hình Khải cứu giúp, nhận về làm con dâu nuôi từ bé. Cô cứng cỏi, gan lì, mặc cho anh có xỉ vả, trêu chọc, dùng những lời lẽ làm tổn thương người thì cô vẫn luôn lẳng lặng theo sau, lo lắng cho anh từng bữa ăn, giấc ngủ. Cô giống như cô con dâu nhỏ thời cổ đại, dịu dàng, chu đáo và nhẫn nhịn. Mọi tâm tư cô đều giấu kín, có đau khổ cũng chỉ một mình gánh chịu, đeo cho mình chiếc mặc nạ vô cảm hoàn mỹ. Nhưng đằng sau vẻ lạnh lùng ấy lại là một người con gái cô độc, cũng khát khao yêu thương, cũng sợ hãi cô đơn. “Em có thể dành cho anh cái ôm yêu thương của người thân hoặc nụ hôn của người tình. Ít nhất trong cuộc đời này của anh có một người con gái như em, lặng lẽ yêu anh, anh không cần phải có trách nhiệm với người con gái này, nhưng người con gái này, nguyện mãi mãi ở bên anh. Người con gái này, có thể lắng nghe tâm sự của lòng anh, giải tỏa tâm tư cho anh, quan tâm đến anh. Còn anh, không cần lo lắng cân nhắc cái gì nên nói cái gì không nên nói. Đúng không? Thậm chí, người con gái này vì anh, có thể làm tổn thương bất kì ai, đương nhiên bao gồm cả bản thân cô ấy.” Còn Hình Khải, anh đã để lại cho mình ấn tượng rất nhiều. Không giống như những nam chính trong các câu chuyện ngôn tình ngược hay nhất khác. Từ nhỏ đến lớn là một chàng trai quậy phá khiến cho cha anh đau đầu, còn thầy cô, bạn bè, hàng xóm ai nấy đều muốn tránh xa quả bom hẹn giờ này. Bên cạnh anh chỉ có người bạn nối khố Đặng Dương Minh thân như anh em một nhà. Ăn chơi lêu lỏng, quát tháo, đánh người, chính vì vậy anh rất không thích Hình Dục, tìm mọi cách đuổi “ bảo mẫu phiền phức” đi. Nhưng dần dần trái tim anh lại hướng về người con gái này. Vì tình yêu, anh dần lột xác từ một cậu thiếu niên bồng bột, lêu lỏng trở thành người đàn ông thành thục, tài năng, tinh thông 5 ngoại ngữ, là tinh anh trong giới ngoại giao. Sau này, khi chị bị mất trí nhớ, giống như một đứa trẻ, anh vẫn luôn ở bên chị nấu ăn, làm việc nhà, bón thức ăn cho chị, tắm cho chị, kể chuyện cổ tích cho chị nghe trước khi đi ngủ,…mới thấy anh yêu chị đến dường nào. Những việc này tưởng chừng đơn giản nhưng lại không đơn giản chút nào, làm ngày một ngày hai còn có thể cố gắng nhưng một năm 365 ngày, suốt 2 năm như thế anh vẫn yêu thương chăm lo cho chị thì phải cần biết bao dũng khí và tình yêu? Có lẽ đây là những khoảnh khắc ngọt ngào nhưng lại mang đến vị đắng cho người đọc rất nhiều. “Tiểu Dục, anh muốn em làm vợ anh, ngoài em ra, anh chẳng có cảm xúc đối với bất kì cô gái nào. Cho dù con đường phía trước có dài tới đâu, cho dù em còn sống được mấy năm nữa, thì anh cũng chỉ cần tình yêu của em mà thôi. Cho dù xảy ra chuyện gì, hãy nhớ rằng anh yêu em biết bao, xin đừng rời xa anh, nếu không hơi thở của anh cũng sẽ vì thế mà ngừng lại.” Có mấy ai yêu ai như anh chị đã yêu nhau, chỉ là thời thanh xuân, do sự bồng bột, do quá khứ tuổi thơ đeo đuổi, do những trắc trở có tên là duyên phận mà có đôi lần họ đã lạc mất nhau nhưng rồi tình yêu cuối cùng cũng kéo anh chị về bên nhau. Yêu nhau, đâu chỉ đơn thuần là những lời thề non hẹn biển mà còn cần có sự bao dung, kiên trì và dũng khí. Đó là những điều mình cảm nhận được từ Anh hận anh yêu em. Điều đặc biệt khác làm mình ấn tượng với câu chuyện ngôn tình ngược hay nhất này vì tác giả là một chàng trai, một chàng trai viết lên câu chuyện cảm động như những trải lòng của bản thân, một chàng trai làm cho người khác phải ngưỡng mộ thật nhiều. ==>> Đọc thêm ngôn tình ngược tâm, ngược thân, ngôn tình gương vỡ lại lành hay nhất tại Rate this item Rating From 1 vote. Please wait… ReviewANH HẬN ANH YÊU EMTác giả Tiểu Hài Tử Ngươi Tới ĐâyThể loại Hiện đại, quân nhân, ngược, nam chính thâm tình, HEĐộ dài 42 chương + 2 ngoại truyệnTình trạng Hoàn - đã xuất bản*****Khi thật sự đem lòng yêu thương một người, người ta thường sẽ cho đi tất cả, bởi nếu đã đem hết tâm tư đặt vào một người nào đó, sẽ chẳng có ai còn nhớ được rằng phải giữ lại cho bản thân mình thứ gì nữa. Hình Khải đã yêu Hình Dục theo cách như vậy, yêu đến khờ dại, yêu đến mềm yếu, yêu đến mức tình nguyện dành cả thanh xuân để đợi chờ.“Lựa chọn của anh là yêu em hoặc yêu em nhiều hơn, cho dù đau khổ cũng muốn được ôm em trong vòng tay, đến khi địa lão thiên vì, có thể kiếp sau người đứng bên em không phải là anh nữa rồi.”Có người nói rằng “Khoảng cách xa nhất trên thế giới này là em yêu anh nhưng anh không biết”. Có lẽ đúng là như vậy. Hình Dục yêu Hình Khải, nhưng cô nhất định không cho anh biết, mà giấu chặt tình yêu ấy vào nơi sâu thẳm nhất trái tim mình. Hình Dục yêu Hình Khải, nhưng cô nhất định không cho anh biết, để rồi suýt chút nữa hai người họ đã để lỡ mất Dục tên thật là An Diêu. Bố mẹ cô đều là quân nhân, không may hi sinh khi đang làm nhiệm vụ. Giây phút nhìn thấy thi thể của bố mẹ, An Diêu không còn muốn sống nữa, cô lao ra trước mũi xe của một cán bộ cấp cao, muốn được đi theo bố mẹ. Nhưng chiếc xe ấy đã kịp phanh lại, người ngồi trên xe không những không quát nạt cô, ngược lại còn ân cần hỏi han và nhận cô làm con nuôi. Từ đó, An Diêu bước chân vào nhà họ Hình, trở thành em gái nuôi của Hình Hình Dục gặp Hình Khải, anh là một thiếu niên nghịch ngợm, thậm chí có phần hư hỏng. Anh cậy cha mình có quyền có thế, liên tục ra ngoài gây sự phá phách. Mẹ Hình Khải mất sớm, cha lại chọn sai cách để dạy dỗ anh, thế nên có thể nói, gặp được Hình Dục là điều may mắn nhất trong cuộc đời Hình Khải. Bởi vì chỉ có Hình Dục mới có thể hiểu được anh, không có cô, có lẽ anh sẽ mãi chỉ là một đứa trẻ mất phương đầu, Hình Khải vô cùng ghét bỏ cô gái quê mùa Hình Dục. Vậy mà chẳng biết từ bao giờ, cô đã âm thầm bước từng bước vào trái tim cậu thiếu niên ngang ngược ấy và sống trong trái tim anh từ thời niên thiếu cho đến mãi mãi sau này. Hình Khải yêu Hình Dục, yêu nụ cười, yêu đôi mắt, yêu cả những ánh buồn thấp thoáng lướt qua nơi đáy mắt dịu dàng. Đối với anh, cô quan trọng như không khí, thiếu cô, anh sẽ không thể sống nổi, bởi anh yêu cô hơn chính sinh mạng của mình.“Nếu có kiếp sau, anh nguyện làm một hạt mưa, thay thế giọt nước mắt đau thương, lướt qua đáy mắt em.”Trong cuộc đời của mỗi người, thanh xuân có lẽ là quãng đời đẹp nhất, vậy mà Hình Khải lại dùng khoảng thời gian quý giá ấy chỉ để âm thầm bảo vệ, chở che và yêu thương một người. Từ khi còn là cậu thiếu niên mười lăm tuổi đến khi trở thành một người đàn ông thành đạt, có lẽ mọi sự cố gắng, mọi nỗ lực của anh đều xoay quanh người con gái ấy. Thế nhưng, Hình Dục luôn cố đẩy anh ra xa và rồi suýt chút nữa cô đã bỏ lỡ một người đàn ông yêu cô hơn tất Dục luôn tỏ ra lạnh lùng với Hình Khải, không phải vì cô không yêu anh. Cô cũng yêu Hình Khải, rất yêu, nhưng cô lo sợ, cô sợ rằng nếu như nhận lời yêu anh rồi, đến một ngày nào đó hai người họ sẽ trở thành hai người xa lạ. Cô sợ anh sẽ vứt bỏ cô như cái cách anh rời xa những người con gái khác. Cô sợ mình sẽ chẳng giữ nổi trái tim anh. Thế nên, Hình Dục tình nguyện trở thành em gái của anh, yêu anh trong âm thầm. Yêu nhưng cố chấp không bày tỏ, Hình Dục đem tất cả nhớ thương của mình gửi vào từng trang nhật kí. Mình ước rằng Hình Khải có thể đọc được những câu chữ Hình Dục viết bằng tất cả thương yêu ấy sớm hơn một chút, nếu như vậy, có lẽ hai người họ sẽ được ở bên nhau lâu hơn. Và phải chăng, nếu Hình Khải có thể hạ thấp cái tôi của mình xuống một chút thì anh và cô sẽ không để lỡ những năm tháng tuổi xuân đẹp đẽ vô chung thì “Anh hận anh yêu em” là một bộ truyện đáng đọc. Tuy nhiên, hình tượng nữ chính được xây dựng quá mức bi quan đôi khi làm mình cảm thấy ức chế. Sự bi quan của Hình Dục đã ngày càng đẩy Hình Khải ra xa, nhân sinh quan quá mức tồi tệ của cô đã làm khổ cả bản thân và Hình Khải. Cuối cùng, Hình Dục mất trí nhớ, cô biến thành một người hoàn toàn khác, như trở thành một đứa trẻ cần được Hình Khải chăm sóc, chở che. Mình không thích sự bi quan của nữ chính, nhưng rất ấn tượng và cảm động bởi tình cảm mà cô dành cho Hình Khải. Thế nên, thực sự mà nói thì cái kết này không làm mình thấy thoải mái. Mình không muốn Hình Dục quên đi tất cả, không muốn cô quên đi những thương yêu thầm kín mà cô chưa dám bày tỏ với anh, không muốn cô quên đi rằng cô từng cố chấp mà yêu người đàn ông ấy theo một cách rất đặc biệt của riêng bạn sắp bị sâu răng bởi những bộ truyện sủng ngọt hoặc sắp nhồi máu cơ tim vì những tình tiết ngược lên bờ xuống ruộng, thì “Anh hận anh yêu em” có lẽ sẽ phù hợp với bạn, một bộ truyện không quá bi thương và vừa đủ ngọt '' Trích từ truyệnReview by Thiên Dung HoaMinh họa Bún TầnBản quyền hình ảnh minh họa thuộc về page RVNT0105

anh hận anh yêu em review