ngày đó cha tôi mang tết về
" Xin hát về bạn bè tôi Những người sống vì mọi người…" (Lời một khúc ca) Khi đó anh ngước lên, ngơ ngác trước. Trước tết khoảng hai tháng bao giờ tôi cũng mò ra Hà Nội, vừa moi bài vở vửa tận hưởng mùa lá Tháng Tư về mang theo cái nắng cuối xuân đầu hạ. Tháng Tư về mang theo những cơn mưa mát Người ngày ngày tới trò chuyện và dùng cơm cùng gia đình tôi là bác Quách Tạo.
Theo kế hoạch, chiều mùng 1 Tết Huy sang nhà tôi chúc Tết và xin phép bố mẹ đưa tôi về nhà anh chơi. Lần đầu về nhà người yêu ra mắt, tôi đã rất kỹ lưỡng từ lựa chọn trang phục cho đến quà cáp mang sang biếu nhà anh.
Rượu vang đỏ mang màu đỏ tượng trưng cho sự may mắn. Tặng rượu vang vào ngày Tết đại diện cho lời chúc gia chủ năm mới mọi việc đều suôn sẻ, nhiều may mắn Lưu tên của tôi, email, và trang web trong trình duyệt này cho lần bình luận kế tiếp của tôi. MỚI NHẤT
Truyền thuyết kể rằng, vào ngày rằm tháng 8 âm lịch (15/08), nhà vua Đường Minh Hoàng đang du hoa ngoạn thủy, nhìn ngắm cảnh đẹp của đất trời. Bỗng dưng xuất hiện đạo sĩ Diệp Pháp Thiện. Vị đạo sĩ này đã dùng phép thuật đưa nhà vua lên cung trăng ngắm cảnh và thiết đãi yến tiệc. Quả thật cảnh đẹp trên tiên cảnh khiến nhà vua nhớ mãi không quên.
khi đến sân bay nội bài, cháu sơn, cháu đích tôn của bác phái ra đón và cháu nhận ra tôi ngay, ở cổng đón thân nhân, sau này cháu cho biết, cháu đã gặp tôi năm 92 trong nhà cô vạn ở gò vấp, và có một lần cháu bị bệnh sốt làm kinh và tôi cho mấy viên thuốc màu đỏ, cháu uống xong và khỏi hẵn, thật sự đến bây giờ không nhớ thuốc ấy là thuốc gì ? và …
Single Wohnung Krems An Der Donau. KDTT – Tiếp nối thành công của năm 2021, Chương trình “Mang Tết về nhà” năm 2022 do Trung ương Đoàn TNCS Hồ Chí Minh phối hợp cùng Công ty TNHH Nước Giải khát Suntory PepsiCo Việt Nam tổ chức dành cho đối tượng sinh viên, thanh niên công nhân có hoàn cảnh khó khăn, bị ảnh hưởng và chịu thiệt hại bởi dịch Covid-19 trong năm 2021 về quê đón Tết Nguyên đán Nhâm Dần 2022. Mới đây, tại TP Hồ Chí Minh, Trung ương Đoàn TNCS Hồ Chí Minh và Công ty Nước giải khát Suntory PepsiCo Việt Nam phối hợp tổ chức gặp mặt báo chí công bố và phát động chương trình “Mang Tết về nhà” năm 2022. Phát biểu tại buổi gặp mặt báo chí, đồng chí Bùi Quang Huy – Uỷ viên dự khuyết Trung ương Đảng, Bí thư Thường trực Trung ương Đoàn, Chủ tịch Hội Sinh viên Việt Nam cho biết Chương trình “Mang tết về nhà” năm 2022 nằm trong chuỗi các chương trình, hoạt động chăm lo, đồng hành và hỗ trợ các đối tượng thanh, thiếu niên các cấp bộ Đoàn, Hội; thể hiện tinh thần xung kích, trách nhiệm của tuổi trẻ trong một năm đầy khó khăn, thách thức đối với toàn xã hội trước những ảnh hưởng nặng nề bởi dịch bệnh Covid-19. Đồng chí Bùi Quang Huy phát biểu tại họp báo. So với năm 2021 chương trình “Mang Tết về nhà” năm 2022 sẽ tăng số lượng vé hỗ trợ từ 3000 vé lên vé, trong đó bổ sung thêm phương tiện di chuyển là bằng tàu lửa; Trong chương trình năm nay sẽ dành tặng 540 vé máy bay khứ hồi, vé xe ô tô khứ hồi, 275 vé tàu khứ hồi và các phần quà ý nghĩa cho đối tượng sinh viên, thanh niên công nhân, người lao động xa nhà có hoàn cảnh khó khăn đang học tập, làm việc tại một số tỉnh, thành phía Nam tập trung tại các địa bàn trọng tâm TP. Hồ Chí Minh, Đồng Nai, Bình Dương có quê tại một số tỉnh miền Trung và miền Bắc. Chương trình sẽ phối hợp cùng Hãng hàng không Vietnam Airlines tổ chức 03 chuyến bay TP. Hồ Chí Minh – Hà Nội, TP. Hồ Chí Minh – Vinh, TP. Hồ Chí Minh – Đà Nẵng, phối hợp với Công ty Cổ phần đường sắt Sài Gòn tổ chức các chuyến tàu khứ hồi và phối hợp cùng các nhà xe uy tín tổ chức 55 chuyến xe về các tỉnh miền Trung, miền Bắc. Trong năm thứ tổ chức, chương trình tăng số lượng vé về quê từ 3000 lên 3290 vé. Đặc biệt trong chương trình năm nay, ngoài vé chương trình cam kết hỗ trợ, nhãn hàng Pepsi cùng Trung ương Đoàn TNCS Hồ Chí Minh tổ chức cuộc vận động gây quỹ “Mang Tết về nhà” thông qua ví điện tử ZaloPay, kêu gọi các tổ chức, doanh nghiệp và cá nhân cùng lan tỏa và tham gia quyên góp để có thêm nhiều vé tàu được, chuyến tàu về quê thêm nối dài và nhiều người con xa xứ được đoàn viên đón tết cùng gia đình Tết này. BTC sẽ gói bánh chưng làm quà tặng cho người dân trên đường về quê ăn Tết. Bà Wu May San – Phó Tổng giám đốc cấp cao phụ trách Nhân sự và Đối ngoại Công ty Nước giải khát Suntory PepsiCo Việt Nam nhấn mạnh “Suntory PepsiCo Việt Nam và nhãn hàng Pepsi luôn theo đuổi giá trị “đóng góp lại cho xã hội” cùng nhau lan tỏa năng lượng tích cực tới cộng đồng. Trên hành trình “Mang tết về nhà” năm thứ hai, bên cạnh việc tài trợ hơn 3000 cặp vé về quê, Pepsi muốn kêu gọi cộng đồng cùng chung tay quyên góp thêm những cặp vé tàu trở Tết về nhà. Thêm nhiều đóng góp từ cộng đồng, thêm nhiều những chuyến tàu về quê, chúng tôi tin rằng chỉ cần chung tay, ai cũng có một mùa tết trọn vẹn hơn!”. Đại diện Công ty Nước giải khát Suntory PepsiCo mong muốn, đơn vị sẽ tiếp tục thêm nhiều hoạt động hỗ trợ cộng đồng trong thời gian tới, để “không ai bị bỏ lại phía sau”. Chương trình mong muốn tiếp tục lan toả rộng rãi những giá trị, thông điệp tích cực trong xã hội, từ đó các cấp bộ đoàn, các tổ chức trong xã hội sẽ tiếp tục có thêm nhiều hoạt động ý nghĩa, đồng hành với thanh thiếu nhi có hoàn cảnh khó khăn, đặc biệt trong dịp Tết Nguyên đán. Thông qua chương trình sẽ góp phần tạo thêm động lực để các bạn thanh niên, sinh viên tiếp tục nỗ lực vươn lên trong học tập, lao động sản xuất; cùng chung tay vào phục hồi, phát triển kinh tế xã hội của đất nước. Chương trình cũng tổ chức cuộc thi ảnh “Tết Đoàn viên” và ngày hội “Mang Tết về nhà”. Thông qua các chương trình góp phần tạo thêm nhiều ý nghĩa bổ ích cho sinh viên, thanh niên công nhân… Cuộc thi ảnh “Tết Đoàn viên” Mỗi cá nhân/ nhóm tham gia cuộc thi gửi hình ảnh dự thi dựa trên các chủ đề theo tuần BTC đưa ra. Cuộc thi sẽ diễn ra tại website bài dự thi sẽ được tiến hành đăng tải và bình chọn trực tiếp tại fanpage Mang Tết về nhà 2022. Mỗi cá nhân/ nhóm gửi bài dự thi gồm 01 hình ảnh theo các chủ đề tuần như hình ảnh đội ngũ y, bác sĩ chống dịch, lực lượng áo xanh tuyến đầu chống dịch công an, bộ đội, đoàn viên thanh niên,… hoặc các hình ảnh về ngày tết đoàn viên của gia đình kèm theo đó là các thông điệp lan tỏa năng lượng tích cực hướng đến cộng đồng. Ngày hội “Mang Tết về nhà” Để góp phần tạo thêm nhiều ý nghĩa bổ ích cho sinh viên, thanh niên công nhân được trải nghiệm những giá trị truyền thống đặt trưng của ngày tết Việt Nam BTC sẽ tổ chức ngày hội “Mang tết về nhà” để gói bánh chưng làm quà tặng cho sinh viên, thanh niên công nhân tham gia chương trình “Mang Tết về nhà” năm 2022. Cũng tại Ngày hội, BTC sẽ trao giải cho các thí sinh đạt giải trong cuộc thi ảnh “Tết đoàn viên”. Chương trình “Mang Tết về nhà” năm 2022 bắt đầu tiếp nhận hồ sơ đăng ký tham gia từ 10/12/2021 – 10/01/2022 bằng 02 hình thức Đăng ký trực tuyến tại website hoặc đăng ký trực tiếp tại trụ sở Văn phòng Trung ương Đoàn phía Nam; trụ sở các tỉnh, thành đoàn TP. Hồ Chí Minh, Bình Dương và Đồng Nai. Hồ sơ đăng ký bao gồm – Phiếu đăng ký tham gia chương trình theo mẫu của BTC – Bản sao công chứng Chứng minh nhân dân, Hộ khẩu. – Giấy xác nhận gia cảnh khó khăn, hộ nghèo, hộ cận nghèo của chính quyền địa phương. – Bản sao Bằng chứng nhận hoặc bằng khen liên quan tới thành tích tiêu biểu trong năm 2021 nếu có; hoặc giấy xác nhận thành tích của đơn vị công tác, học tập. – Giấy xác nhận của nhà trường, cơ quan, doanh nghiệp hoặc tổ chức công đoàn có từ 02 năm trở lên không về quê đón Tết vì hoàn cảnh khó khăn nếu có; là đối tượng chịu thiệt hại bởi dịch bệnh Covid-19 có xác nhận của địa phương hoặc doanh nghiệp. – Bản sao bằng khen, giấy khen, giấy xác nhận có thành tích xuất sắc trong tham gia phong trào Đoàn, Hội nếu có. Theo KDPT Post Views 133
Một góc xóm Pác Nghiên những ngày cận Tết Tân Sửu - Ảnh YẾN DƯƠNGRất gần. Rất gần…Tôi nghe thấp thoáng hơi thở của mùa xuân đang chạm khẽ vào cảnh vật những tia ấm đầu tiên trước thềm năm mới. Hình như mùa xuân đã thỏ thẻ với mầm cây điều gì bí mật khiến những lộc biếc, chồi non bừng tỉnh sau giấc ngủ dài trong mùa đông lạnh giá. Bầu trời thấm đẫm những hạt sương còn sót lại từ đêm qua, chúng nối nhau tạo thành lớp áo mờ ảo bao quanh xóm núi. Bóng những ngôi nhà mái tôn, mái ngói mờ đi trong sương sớm, cũ xưa hiện về yên ả dưới những nếp nhà lợp cọ, tổ tiên người Dao ở đó, mùa xuân cũng từ đó đi ra…Cái Tết thiếu ăn ám ảnhThời gian chảy trôi, mang theo bao hồi ức tươi đẹp lạc vào chiếc rương quá khứ. Những mùa xuân nối tiếp nhau lặng lẽ, không ai dám cả gan chống lại quy luật vận hành của vũ trụ. Cha tôi luôn xúc động mỗi khi gợi nhắc kỷ niệm về những cái Tết thời thơ ấu, khi sự thiếu ăn trở thành nỗi ám ảnh khôn nguôi trong hồi ức của những đứa trẻ như cha thuở ấy. Người ta sợ Tết, sợ phải đối mặt với các khoản chi tiêu, sợ không có gì để cúng ông bà tiên tổ, sợ cảnh nhà đông con không đủ tiền để mua phong bánh khảo hay gói kẹo lạc, kẹo chanh, vô vàn lý do khiến người ta sợ Tết... vô vàn! Nhưng nỗi sợ khi ấy dường như không lan truyền từ người lớn sang con trẻ theo quy luật đám đông, cha tôi kể rằng ngày còn nhỏ, ông luôn thích thú và háo hức vô cùng mỗi dịp Tết cỏ lào nở hoa trắng xóa báo hiệu xuân về - Ảnh YẾN DƯƠNGCha bảo hồi đó nhà ông bà nội rất nghèo, cơm độn sắn là thứ tinh bột vô giá đã nuôi lớn cha và các anh chị em khác trong nhà. Thế nên, bánh chưng mới là thứ xa xỉ nhất với những đứa trẻ sinh ra tại một xóm núi xa xôi lúc bấy giờ. Những năm thập niên 80, niềm vui ngày Tết cũng hết sức bình dị, trẻ con mừng rỡ khi trông thấy cây cỏ lào nở hoa và háo hức mong hoa chóng tàn. Thời điểm hoa cỏ lào rơi rụng cũng là lúc báo hiệu Tết đến. Dồn hết thảy nỗi sợ sang người lớn, những đứa trẻ hồn nhiên gửi nụ cười, gửi ước vọng nhỏ bé cả năm trời của mình vào mỗi chiếc bánh chưng. 365 ngày dài đằng đẵng cuối cùng cũng trôi qua, những ánh mắt thơ dại, những khuôn mặt hốc hác, đói meo ngày thường sắp sửa được bóc vỏ bánh chưng, được thỏa thuê hít hà mùi gạo nếp thơm dẻo sau lớp lá dong xanh vẫn còn tỏa khói nghi ngút. Cha bảo rằng phải tranh thủ "hít" lấy mùi bánh chưng ngay lúc vừa vớt ra để lưu lại cái hương thơm tuyệt vời ấy, khi nào thèm quá thì lục tìm ký ức, nhóp nhép thưởng bánh trong tưởng tượng, mòn mỏi chờ đến dịp Tết sang trắng của hoa cỏ lào đã bị lãng quênXa xa những ngọn đồi, các bà các mẹ đang tìm hái những tàu lá dong to bản, xanh thẫm, không dính bụi bẩn để đem về gói bánh. Mùa xuân đương tới thật rồi! Những đứa trẻ của thời hiện đại cũng mong ngóng Tết từng ngày. Nhưng chúng mong Tết… không phải vì bánh chưng!Những ngày cuối năm, không chỉ người lớn tất bật chuẩn bị, sắm sửa đủ các thức quà, các khoản chi tiêu sao cho vừa vặn, hợp lý, mà trẻ con cũng bận rộn chẳng kém. Quanh xóm tôi, những đứa trẻ đã bàn nhau rôm rả về các dự định vui chơi trong ngày Tết. Cùng mẹ gói bánh chưng gù trước thềm Tết đến - Ảnh YẾN DƯƠNGBên vệ đường, những khóm hoa cỏ lào đã tàn dần, xác hoa rời thân mẹ, bay theo gió đến tận phương trời xa. Bọn trẻ háo hức mong Tết về, chúng nhẩm đếm thời gian trôi bằng tờ lịch bé tí trên điện thoại thông minh, sắc trắng của hoa cỏ lào đã bị lãng quên. Mỗi bông hoa như một vị sứ giả canh giữ thời gian, chỉ cần nhìn vào đó sẽ biết ngay khi nào Tết đến. Ngày xưa hoa tàn khi tiết xuân vừa chạm trời đất, ngày nay cỏ lào đã tàn ngay khi những cánh hoa mỏng manh còn đương thắm. Tiếc thay cho những đứa trẻ sinh ra trong ấm no, đủ đầy, các em liệu có ai còn biết tới tờ lịch tự nhiên ấy? Mùa xuân đang đến rất gầnTuổi thơ tôi gắn liền với những câu chuyện cha kể, có lẽ vì thế mà tôi luôn tin rằng bánh chưng là thức quà tinh túy của đất trời và sẽ thật may mắn khi được ăn bánh trong những ngày Tết. Với tôi, bánh chưng gù mẹ gói luôn là thứ bánh đặc biệt nhất. Bánh được làm từ hạt gạo nếp nương thơm dẻo, nhân bánh gồm đỗ xanh xay nhuyễn và thịt lợn băm nhỏ xào cùng rau răm. Mỗi chiếc bánh còn gói trọn cả ngàn yêu thương mẹ thầm gửi gắm, những ước vọng giản đơn về tương lai của hai chị em tôi, mong cho cuộc đời chúng tôi sẽ bớt đi vất vả so với bố mẹ những ngày trước. Những bó củi đã sẵn sàng nhen lửa đun nồi bánh chưng - Ảnh YẾN DƯƠNGSẽ thật buồn nếu những chiếc bánh chưng các bà, các mẹ dành nhiều tâm sức gói nên không có người thưởng thức, Tết cũng sẽ vơi phần ý nghĩa nếu thiếu đi hương vị đặc biệt của bánh chưng. Nhớ hồi nhỏ, tôi đã ước những ngày Tết kéo dài thêm nữa để lúc nào tôi cũng được ăn bánh chưng gù mẹ gói, được nghe cha hoài niệm về một thời đã xa, được nũng nịu khi bánh chưng lem vào tay… Lớn lên, tôi vẫn luôn mang bên mình điều ước giản đơn ấy!Hoa cỏ lào đã nở trắng ven các triền đồi, ven soi bãi dọc hai bờ sông. Những bông cỏ lào già đã ngả màu vàng nâu, xác hoa thoảng bay theo ngọn gió cuối đông. Mùa xuân đang đến rất gần. Dưới mái hiên những ngôi nhà lợp ngói, lợp tôn, lá dong đã được chuẩn bị sẵn để gói bánh chưng, thanh niên trong xóm í ới gọi nhau đi thịt lợn Tết, đám trẻ con tung tăng chạy nhảy, nô đùa rộn vang khắp xóm đình tôi cũng đang tất bật đem về nhà những bó củi cuối cùng để kịp nhen lửa cho nồi bánh chưng…Diễn đàn Tết xưa - Tết nay do báo Tuổi Trẻ tổ chức, với sự đồng hành của hệ thống bán lẻ FPT Shop và Hãng hàng không Vietjet đàn gồm các bài viết, bài dự thi của cuộc thi Tết xưa - Tết nay về những ký ức Tết xưa, khát vọng ngày xuân hay những khoảnh khắc sum họp, cảnh đẹp trên đường về quê đón Tết của bạn bài lọt vào vòng sơ kết sẽ được thông báo cấu giải thưởng• 1 giải nhất 10 triệu đồng hiện kim + quà tặng là điện thoại Samsung A31 của FPT Shop; 02 vé khứ hồi G1 của Vietjet Air.• 2 giải nhì mỗi giải gồm 5 triệu đồng hiện kim + quà tặng là điện thoại Xiaomi Note 9 hoặc Oppo A53 của FPT Shop; 01 vé khứ hồi G1 của Vietjet Air.• 3 giải ba mỗi giải gồm 5 triệu đồng hiện kim + quà tặng là điện thoại Realme C12 hoặc VSmart Joy 4 hoặc Vivo Y20 của FPT Shop; mô hình máy bay Vietjet size lớn.• 10 giải khuyến khích mỗi giải gồm 2 triệu đồng hiện kim + quà tặng là sạc dự phòng UMETRAVEL mAh của FPT Shop; mô hình máy bay Vietjet size nhỏ.• 20 phần quà tặng dành cho bạn đọc trên mạng xã hội là balô FPT Shop + voucher giảm 10% khi mua laptop tại hệ thống cửa hàng FPT Shop; gấu bông + túi du lịch trao giải dự kiến diễn ra trước 28-2-2021.
Sau những ngày đông giá, mùa xuân ấm áp lại về Ảnh minh họa Getty Images.Mẹ tôi đi khi tóc vẫn còn chưa kịp bạc, khi chị em tôi còn chưa kịp lớn khôn. Tôi từng có một tuổi thơ rất tuyệt vời, một gia đình đủ đầy hạnh mẹ tôi yêu nhau, tâm lý, và chiều chuộng các con. Chị em tôi từng là niềm ngưỡng mộ và thèm khát của bạn bè cùng trang lứa. Nhiều người nói gia đình tôi hoàn hảo quá. Nhưng người ta cũng hay nói ông trời chẳng cho ai hết tôi bị ung thư khi chưa đầy 50 tuổi. Căn bệnh diễn tiến âm thầm, đến khi phát hiện ra thì đã ở giai đoạn cuối. Đó có lẽ là những ngày u ám nhất của gia đình mẹ hay lo lắng, hay suy nghĩ tiêu cực. Từ khi biết mình bị bệnh mẹ suy sụp nhanh chóng. Dù bố và chị em tôi luôn cố tỏ ra vui vẻ lạc quan để động viên nhưng cũng không vực dậy tinh thần cho mẹ được. Hơn một năm sau kể từ ngày phát hiện bệnh, mẹ rời xa ba bố con mất khi tôi đang là học sinh lớp 10, còn em trai đang học lớp 6. Không có mẹ, không có bàn tay lo toan của người phụ nữ trong nhà, bố con tôi bỗng chốc cảm thấy bơ vơ không phương hướng. Không có mẹ, mặt trời như bớt rực rỡ, ngày đông rét buốt hơn. Không có mẹ, chẳng có niềm vui nào trọn vẹn rất lâu sau tôi mới lại có thể chú tâm vào việc học, rất lâu sau bố tôi mới có thể lại cười và mọi thứ trong nhà mới đi vào quy củ trở lại. Tôi vào đại học, sống xa nhà, làm quen cuộc sống tự lập. Bố tôi yêu đời hơn, và em trai tôi đã thôi không nhắc nhiều về mẹ một ngày, cũng vào dịp gần tết như thế này, tôi được nghỉ tết sớm về nhà không báo trước. Khi bước vào nhà, tôi nhận ra nhà có khách lạ. Đó là một phụ nữ tầm 40 tuổi. Cô ấy đang đứng trong bếp, còn bố tôi lăng xăng nhặt rau phụ bên ngoài. Bố ngạc nhiên khi thấy tôi về còn cô ấy thì nhìn tôi bối cơm trưa hôm đó, bố giới thiệu cô ấy là bạn bố. Nhưng nhìn qua tôi cũng hiểu vấn đề rồi. Tôi đã 20 tuổi, không phải là trẻ con để tin tất cả những gì bố nói. Tôi cố ăn thật nhanh rồi rời khỏi bàn ăn. Sau khi cô ấy rời đi rồi, tôi mới hỏi bố thật ra cô ấy là ai. Lúc đó bố nói rằng bố muốn tái đã khóc rất nhiều. Tôi nhớ mẹ. Bà nội tôi nói bố vẫn còn trẻ và cần một người phụ nữ cạnh bên. Dù sao người mất cũng mất rồi, người sống thì vẫn cần được hạnh phúc. Tôi hiểu những lời bà nói, chỉ là quá bất ngờ. Tôi biết bố yêu mẹ rất nhiều và nghĩ rằng bố sẽ chẳng bao giờ quên mẹ, cũng chẳng ai có thể thay thế mẹ trong trái tim của bố. Mẹ mới đi xa mấy năm, bố đã muốn quên mẹ tái hôn không có đám cưới, chỉ làm mấy mâm cơm mời người thân trong nhà. Ngày vui của bố, tôi lấy lý do bận thi cử không về. Tôi biết bố buồn nhưng tôi còn buồn hơn. Có mấy ai cảm thấy thực sự vui khi thấy bố mình sánh vai với người khác mà không phải năm đó, tôi bảo với bố rằng tôi muốn ở lại thành phố đi làm thêm và trải nghiệm cuộc sống, không về nhà ăn tết. Bố khuyên mãi tôi không nghe. Tôi thật sự không biết phải đối diện với mẹ kế thế nào cho thoải mái. Thà không về, về rồi nhìn bố hạnh phúc sợ tôi lại thương và nhớ mẹ nhiều thoảng tôi gọi điện cho em trai, nó khoe "Dì thương em lắm, Dì hiền lắm. Dì sắp sinh em bé rồi. Chị đừng ghét dì nữa". Tôi bảo nó "Chị ghét hồi nào?". "Không ghét sao hè chị không về, tết chị cũng không về. Bố buồn lắm đó. Tết nay chị về nhà nhé, em rất nhớ chị".Tôi tắt điện thoại, mắt rưng rưng. Hai năm qua, nghe mọi người nói mẹ kế chăm sóc bố và em tôi rất tốt. Nhưng bố và dì vẫn rất ưu tư vì thái độ của tôi. Tôi không thể cứ trốn tránh thực tế mãi được. Tôi đã hai mươi hai tuổi rồi, đã lớn để bắt đầu hiểu chuyện và hiểu cho tâm tư của bấm số của bố, đầu bên kia bắt máy rất nhanh. Tôi hỏi bố ở nhà đã chuẩn bị tết xong chưa. Bố bảo "Ở nhà dì chuẩn bị đầy đủ rồi. Bố chỉ chờ con về nữa thôi. Có con về, tết mới thật sự là tết". Lời bố nói khiến nước mắt tôi rơi. Tôi bảo bố rằng tôi sẽ về. Bố im lặng một chút mới đáp lời "Thế thì tốt rồi, tốt rồi".Và giờ tôi đang ở nhà, mang tết về cho bố. Ngày mẹ mất tôi nghĩ rằng cuộc đời sẽ chẳng có gì đáng vui nữa. Nhưng sau những ngày đông giá, mùa xuân ấm áp lại về. Cuộc sống này chính là như thế, nỗi buồn đi qua niềm vui lại tới, không có ai ôm buồn đau mà sống hết cuộc đời.
Mỗi lần chạm đến từng chiếc đế đèn, lư trầm… ánh dấu vết thời gian, tôi lại thấy lòng mình chùng lại trong nỗi buồn rưng rưng. Tôi nhớ cha! Chẳng nhớ được bao nhiêu mùa xuân tôi không được cùng cha mẹ náo nức chuẩn bị cho những ngày Tết cổ truyền sum họp. Được ngắm nhìn dáng cha tỉ mỉ lau chùi từng chi tiết trên món đồ thờ cổ kính. Tôi cảm thấy ánh mắt cha đang chăm chú dõi theo từng cử động lóng ngóng, đang cố gắng lặp lại từ cách cầm từng món đồ thật gượng nhẹ như thể nâng trong tay một món đồ thủy tinh dễ vỡ, đến việc luồn từng mép vải lau sạch từng nếp bụi, vết ố xanh nép sâu vào những nét trạm trổ… Cha tôi là một người đặc biệt, ở ông vừa có sự rắn rỏi, khoa học chính xác của một người làm nghề cơ khí, vừa có vẻ thanh nhã, dạt dào tình cảm mà vẫn nghiêm khắc của một nhà nho - điều ông kế thừa được từ ông nội tôi, một nhà nho có tiếng một thời. Nhà có tới 11 anh chị em, nhưng cậu con trai út là tôi vẫn quấn quýt bên cha nhất, không rời nửa bước. Tôi vừa yêu, vừa kính lại vừa sợ cha. Nhà tôi ngày đó nghèo, rất nghèo... chỉ có duy nhất một điều chúng tôi không bao giờ thiếu là sự đầm ấm của một gia đình đầy tình yêu thương. Cách yêu thương của cha dành cho chúng tôi cũng rất đặc biệt thầm lặng, sâu sắc, chất chứa trong những bài học làm người thật thấm thía... Tôi nhớ một ngày 30 Tết, từ chiều đã thấy nhà hàng xóm đốt pháo tưng bừng, tôi theo đám trẻ gạt xác giấy tìm những quả pháo lép, hăm hở chạy về nhà đòi cha mua. Người trầm ngâm một lát, sai tôi mang ra một tờ giấy, cẩn trọng đặt bút viết một câu đối "Đêm ba mươi tranh pháo không tiền, con cấu bố". Cha giao hẹn "Cha sẽ phá lệ mua pháo, nếu con đối được câu này!" Tôi tiu nghỉu vào nhà. Chẳng phải vì tôi chưa tìm được câu đối chuẩn, mà hàm ý sâu xa của cha trong câu đối đã đánh thức suy nghĩ chín chắn hơn ở đứa trẻ non nớt ham vui như tôi. Sáng sớm mùng một, cả nhà tụ tập đông đủ, cha lại hỏi "Con đã làm được vế đối hôm qua chưa?". Cứ ngỡ cha chỉ định mượn câu đối để dạy tôi vài điều, tôi vừa ngạc nhiên, vừa luống cuống… Cha tủm tỉm bảo tôi lấy tờ giấy hôm qua đến bàn, phóng bút viết tiếp vế đối còn lại "Sáng mùng Một bánh chưng không gạo, vợ lườm chồng". Mấy anh chị em xúm vào truyền tay nhau tờ giấy, bật cười trước đôi câu đối ngộ nghĩnh. Ai cũng hiểu ý nghĩ mà cha muốn răn dạy, nhưng vẫn không quên trêu chọc "cậu út" bằng mấy câu bình luận tinh quái. Mẹ tôi hạnh phúc nhìn chồng, nhìn các con, nụ cười sáng bừng khuôn mặt… Năm đó và nhiều năm sau này, kể cả khi nghèo khó cũng như khi điều kiện gia đình khá hơn, cả gia đình tôi đã luôn có những cái Tết vui vẻ, đầm ấm như thế… Năm nay không nhớ là năm thứ bao nhiêu chúng tôi không có cha mẹ bên cạnh, bởi thời gian sau ngày người khuất bóng là những ngày dằng dặc nhớ thương! Đã biết bao lần, tôi thèm xiết bao lại được một lần đón Tết cùng song thân dưới mái nhà năm xưa, thấy mình lại trở về là đứa trẻ háo hức thức cả đêm canh nồi bánh chưng, sáng mùng một xúng xính chiếc quần mới, được mẹ tận dụng may lại từ chiếc bao vải đựng bột... Tôi thèm biết bao nhiêu cái cảm giác sướng rơn người khi lần đầu tiên lén mua rẻ được bánh pháo Trúc Bạch bị đứt, trốn biệt vào một góc nhà, hì hụi cả ngày Tết lại từng tép pháo rời. Tôi tưởng tượng đến âm thanh giòn giã, xác pháo thơm lừng, hồng tươi sắc hoa đào rắc trên sân lúc giao thừa… Tôi bây giờ - một người đàn ông đã gần bước sang kia con dốc của cuộc đời, nếm trải đủ thành công lẫn thất bại, đủ để "trầm" lại trước những cám dỗ, sự thăng trầm của cuộc sống… Tuy nhiên, mỗi lần nhắc lại đôi câu đối của cha năm nào, mỗi lần chạm vào những kỷ niệm của thời xưa cũ đó, vẫn cứ vẹn nguyên cảm giác nôn nao của một đứa trẻ khi Tết đến, xuân về... Mùa xuân năm này, tôi nhớ cha mẹ, nhớ đến thắt lòng!... Từ ngày 15/1 đến hết 1/3, độc giả VnExpress có thể tham gia cuộc thi “Tết và tuổi thơ” để chia sẻ những cảm xúc, kỷ niệm ngày Tết bé thơ đầm ấm bên gia đình. Sản phẩm dự thi có thể là bài viết, bộ ảnh tự chụp có chú thích đầy đủ hoặc clip với thuyết minh bằng tiếng Việt, nội dung chia sẻ về ngày Tết tuổi thơ. Thời gian nhận bài dự thi bắt đầu từ ngày 15/1. Mỗi tác phẩm dự thi thể hiện dưới dạng bài viết tiếng Việt, có dấu, dài từ hoặc file ảnh định dạng JPEG hay JPG, có thể qua chỉnh sửa bằng phần mềm nhưng không lồng ghép thành dạng album, không để viền bo trên ảnh, bắn chữ rối mắt hoặc logo của studio. Ảnh phải có chiều ngang tối thiểu từ 300 pixel trở lên, có chú thích rõ ràng, dễ hiểu. Đối với bài dự thi là clip, video, phải có chất lượng hình ảnh, âm thanh rõ ràng. Cuộc thi kéo dài trong 6 tuần từ ngày 15/1 đến hết 1/3 trên trang tin Gia đình - Sức khỏe của VnExpress. Cuối chương trình, 3 bài dự thi do Ban giám khảo sẽ được trao giải chung cuộc nhất, nhì và ba. Tổng trị giá giải thưởng chương trình hơn 40 triệu đồng. Trong đó, độc giả đoạt giải nhất nhận được 15 triệu đồng tiền mặt và một năm dùng sữa chua Vinamilk Probi miễn phí; giải nhì trị giá 10 triệu đồng và một năm dùng sữa chua Vinamilk Probi miễn phí; giải ba 5 triệu đồng cùng một năm sử dụng sữa chua Vinamilk Probi miễn phí. Một năm sử dụng sữa chua tương đương với 1 thùng 48 hộp một tháng trong vòng 12 tháng. Danh sách độc giả đoạt giải thưởng chung cuộc sẽ được công bố trên sau khi cuộc thi kết thúc từ 10 đến 15 ngày. Ban tổ chức sẽ liên hệ trực tiếp với tác giả về địa điểm nhận thưởng. Chương trình được tài trợ bởi nhãn hàng Sữa chua Probi - Công ty cổ phần sữa Việt Nam Vinamilk. Độc giả bấm vào đây để tham gia. Ngọc Thắng
Ý kiếnĐời sống Thứ ba, 4/1/2022, 0500 GMT+7 Mừng tuổi cho cha mẹ già ít hay nhiều đều có ý nghĩa như nhau. Mấy hôm nay trên diễn đàn có một bài viết nói về rapper Đen Vâu. Đồng thời, trên mạng xã hội người ta lại nói nhiều về một bài hát mà anh chàng này mới ra mắt, có tựa đề Mang tiền về cho hát dường như chạm trúng điểm rơi Cuối năm Âm lịch - một tháng nữa là đến Tết, nói về những đứa con và mẹ. Khi một tác phẩm được ra mắt, công chúng có người khen kẻ chê âu cũng là điều dễ tôi thật lấy làm lạ khi có một số ý kiến cho rằng "mang tiền về cho mẹ" là một lời kêu gọi áp đặt. Rồi họ khoác lên đó những điều cao siêu về triết lý, lối giáo dục hiện đại. Thậm chí, có một bạn trẻ còn đặt vấn đề Tiền cho mẹ là tiền "chết", không thể sinh lời so với việc đem đi đầu tư, gửi ngân hàng.>> 'Người Việt cần nghỉ Tết đúng nghĩa'Cần khẳng định ngay, tôi không phải là fan của Đen Vâu. Càng không có ý viết bài để nói rằng thế nào là đúng, thế nào là sai. Nhân dịp gợi ý "đem tiền về cho mẹ", tôi muốn chia sẻ đôi mười lăm năm trước, khi tôi còn là một học sinh cấp ba, trước cửa nhà tôi thường có một chú bán vé số đến ngồi chơi. Lâu ngày thành thân quen với gia đình tôi. Một năm gần Tết nọ, chú tâm sự với gia đình tôi Hồi trẻ chú đi bộ đội, sau đó xuất ngũ và lấy vợ. Chú ở rể nhà vợ ở cùng xã nhưng khác ấp với gia đình chú còn mấy người anh em và một bà mẹ già ở tỉnh kề bên. Quãng đường về quê mẹ chỉ hơn 100km nhưng đã ba cái Tết rồi chú không dám về. Với một người trạc 60 tuổi bán vé số mưu sinh cho gia đình, còn gì buồn tủi hơn khi Tết không thể về quê thăm mẹ già vì không có tiền? Tiền vé xe khách, tiền quần áo mới không đứa con nào muốn về thăm dịp Tết lại muốn cho mẹ thấy mình trong bộ quần áo cũ kỹ, phai màu, tiền quà và tiền mừng tuổi cho mẹ, dù chỉ vài trăm nghìn khi biết được tâm sự của chú, ba tôi đã cho chú mượn chút tiền để về thăm mẹ với lý do "nhà ở miền Trung, miền Bắc mỗi lần về tốn tiền triệu thì không nói, cách nhau chỉ hơn trăm cây số mà không dám về vì chẳng có nhiều tiền thì không chấp nhận được".Sau Tết, thật bất ngờ khi chú đem hoàn trả tiền cho ba tôi và kể Về thăm mẹ, mừng tuổi bà 500 nghìn đồng nhưng bà chỉ lấy 50 nghìn lấy lộc và bảo "50 nghìn như 50 triệu".Ngày đó, khi chưa trưởng thành, tôi nhiều lần suy nghĩ và thắc mắc vì sao chỉ một vé xe đò mấy chục nghìn đồng là có thể về quê thăm mẹ, thậm chí ngày Tết giá vé có tăng lên trăm nghìn thì vẫn có thể về quê được mà?Khi lên thành phố học đại học, tốt nghiệp rồi đi làm, mỗi dịp Tết về, tôi lại càng thấm thía câu chuyện xưa. Chú bán vé số dư sức mua vé xe về quê. Nhưng chính nỗi mặc cảm một đứa con thất bại, không có nhiều tiền, không danh vọng, không thành công đã vô tình đẩy khoảng cách với mẹ già, với quê nhà dù cách hơn trăm cây số đi rất tôi đã đi làm nhiều năm, mỗi dịp Tết có lương thưởng, về nhà tôi cũng mừng tuổi ba mẹ. Năm nào tiền nhiều thì mỗi người chục triệu, năm nào "hẻo" thì ít hơn. Nhưng dù nhiều hay ít thì ông bà vẫn rất vui vẻ nhận lấy. Điều bất ngờ là ông bà không hề xài mà để dành số tiền này. Khi tôi còn độc thân thì ông bà bảo "để dành cho mày lấy vợ". Nếu khi tôi đã vợ con đuề huề thì ông bà bảo "tiền này để dành cho cháu".>> Tiền tiết kiệm bị 'bòn rút' vì về quê ăn TếtTết, mang tiền về cho mẹ - tôi nghiệm thấy đa số các bậc cha mẹ già có lòng tự trọng đều không mong muốn con cháu cho tiền để xài. Nhưng họ luôn mong mỏi con mừng tuổi cho mình như một thông điệp ngầm Năm qua con vẫn ổn, vẫn làm ra tiền và vẫn có thu nhập đều thế, tôi nghĩ thông điệp "mang tiền về cho mẹ" ý nghĩa chính không nằm ở câu chữ, như một nghĩa tường minh. Mà là cha mẹ sẽ rất vui, khi con cái vẫn còn mừng tuổi mình, dù nhiều hay ít và quan trọng là con cái không hư hỏng, không gây muộn phiền về cho Quân>>Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm Gửi bài tại đây.
ngày đó cha tôi mang tết về